A6 NCT 2008-2011 Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» Thiết kế slogan cho áo lớp
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.08.10 23:10 by Duncan_Spunk

» "Mai cồ chét sơn" Việt Nam
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.08.10 23:09 by SpiritOfFreeDom

» B6---->C6 ^^
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty29.07.10 22:40 by kinta233

» The Italian man who went to Malta
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty29.07.10 7:20 by SpiritOfFreeDom

» Zô t8m sem lào b6 :x:X
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty20.07.10 16:07 by SpiritOfFreeDom

» ai dám xem thoát y hem?
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty05.07.10 22:20 by $mONEy$

» Ko xem cắt chim
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.07.10 0:56 by kinta233

» Giờ thì than nóng để làm gì :))
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty30.05.10 22:45 by Kid_Bandes

» Những câu nói bất hủ của BLV Tạ Biên Cương
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty27.05.10 0:02 by Delta Force

» DÀNH CHO CÁC BÉ THIẾU NHI TUỔI 15+ YÊU SIÊU NHÂN
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty23.05.10 22:34 by SpiritOfFreeDom

» Chỉ có thể là Nhật Bản...
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty22.05.10 0:00 by Nh0c_Davjd

» Công chúa còn ác hơn trùm
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty21.05.10 23:58 by Nh0c_Davjd

» Hịch ... Game thủ
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty21.05.10 1:07 by Delta Force

» Ring ding dong sắp đến màu thi rồi nhá lo mà học nhá
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty20.04.10 23:54 by Nh0c_Davjd

» Tên bạn trong giang hồ
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty10.04.10 10:40 by Zin.SCP

» B8 làm wen :D
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.04.10 22:26 by SpiritOfFreeDom

» From the Heart - The King of Animals
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty07.04.10 22:01 by SpiritOfFreeDom

» Make a wish♥
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty07.04.10 9:50 by SpiritOfFreeDom

» CaFe Kem 2IN1 điểm hẹn lý tưởng
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty07.04.10 8:30 by BEO

» WELCOME TO B6 4RUM
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.04.10 10:15 by SpiritOfFreeDom

» ảnh nóng của khanh
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty05.04.10 22:46 by SpiritOfFreeDom

» rì hí dance
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty01.04.10 23:29 by SpiritOfFreeDom

» Hội trại 2k10 [Pics]
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty01.04.10 23:23 by SpiritOfFreeDom

» Đội póng B6
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty26.03.10 20:19 by Chut.SCP

» Hội trại 26-3
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty26.03.10 20:02 by Chut.SCP

» Song for you _ 11b6
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty26.03.10 10:17 by LPThao

» Con mèo có khả năng tiên đoán cái chết
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty24.03.10 9:37 by SpiritOfFreeDom

» Hoi trai 26-3 NCT [100320]
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty23.03.10 10:20 by Duncan_Spunk

» SS501 vs Super Junior Star Dance Battle
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty22.03.10 0:00 by Duncan_Spunk

» Hôi trại 2k9!... Ôi thời vàng son! :))
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty21.03.10 19:49 by PuPu

» Hội trại 26-3 NCT [090318]
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty17.03.10 10:03 by NhocConSockPro

» Days Without Rain
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty16.03.10 8:53 by Duncan_Spunk

» Những clip làm rung động hàng triệu con tim
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty13.03.10 17:05 by Motorola063

» Trò chơi nếu... thì...
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty11.03.10 21:45 by LPThao

» [LIVE]091108 SHINee (Ft. SJ EeTeukie) _ Ring Ding Dong
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.03.10 21:31 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] Breathe - Shine a light concert - G Dragon (Big Bang)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.03.10 21:10 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] G-Dragon - This love + But I love you (From 2008 Big Bang Global Warning Tour).
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.03.10 21:08 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] Heartbreaker_G Dragon
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.03.10 21:01 by Duncan_Spunk

» [vietsub] To her - 2AM
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.03.10 20:39 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] Confession of a friend_2am
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.03.10 20:35 by NhocConSockPro

» We are the world 2010 remake 4 haiti
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty06.03.10 11:20 by $mONEy$

» Game khó nhất thể giới
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty04.03.10 21:34 by Delta Force

» tấm cám ngày nay =]]
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty04.03.10 0:51 by NhocConSockPro

» đề văn 8/3
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty01.03.10 21:56 by Fuziwa

» Cái này ko cười đập đầu zòa trym tự tử là zừa:D
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty28.02.10 13:55 by Delta Force

» EAT YOU UP
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty26.02.10 21:07 by Fuziwa

» Vampire’s Boy Toy
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty24.02.10 21:44 by Fuziwa

» I HATE YOU
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty24.02.10 21:36 by Fuziwa

» Cao thủ võ lâm đi thi
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty20.02.10 12:50 by Delta Force

» Bonjour Viet Nam
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty17.02.10 15:40 by Kid_Bandes

» SuperChicken xin gia nhập đội :-"
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty13.02.10 13:06 by $mONEy$

» Cách đăng hình lên diễn đàn
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty12.02.10 18:47 by Fuziwa

» [vietsub] The One I love_SJ K.R.Y
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 23:30 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] PARTNER OST MV - Dream of being a hero - SJ K.R.Y
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 23:27 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] Cooking Cooking _ SJ
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 23:22 by Duncan_Spunk

» [vietsub] Don't Don_SJ
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 23:13 by Duncan_Spunk

» [vietsub] Marry U _SJ
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 23:07 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] Super Girl _Super Junior
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 23:03 by Duncan_Spunk

» STUPID CUPID- NEW SINGER
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 17:33 by Fuziwa

» Blame it-Jamie Foxx ft T-pain
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 17:16 by $mONEy$

» MISTAKE chap17&18 (END)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:15 by Fuziwa

» MISTAKE chap14,15&16
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:13 by Fuziwa

» MISTAKE chap11,12&13
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:12 by Fuziwa

» MISTAKE chap8,9&10
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:10 by Fuziwa

» MISTAKE chap6&7
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:09 by Fuziwa

» MISTAKE chap4&5
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:08 by Fuziwa

» MISTAKE chap3
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:07 by Fuziwa

» MISTAKE chap2
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:06 by Fuziwa

» MISTAKE chap1
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty09.02.10 10:05 by Fuziwa

» Did it again- shakira
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty08.02.10 18:32 by Fuziwa

» Send it on - Disney's Friends For Change
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty07.02.10 10:29 by Fuziwa

» Letter to U by Eunhyuk and IU
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty05.02.10 22:45 by Fuziwa

» Bedrock-Young Money ft. Lloyd
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty05.02.10 22:08 by PhuongLazie

» Cupid's Chokehold-Gum Class Heroes
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty05.02.10 15:54 by PhuongLazie

» [Shortfic] Sự hoàn hảo của Amber
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty05.02.10 13:15 by Fuziwa

» Believe me [f(x) Amber Liu]
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty04.02.10 12:18 by Gau.SCP

» LEE JUN KI-J STYLE
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty03.02.10 9:29 by Chip.SCP

» LEE JUN KI-TIME BETWEEN DOG AND WOLF
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty03.02.10 0:32 by Nấm

» LEE JUN KI-ONE WORD
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty03.02.10 0:27 by Nấm

» LEE JUN KI-FOOLISH LOVE
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty03.02.10 0:26 by Nấm

» [Vietsub+Kara][MV] Yesung - The NamHan Mountain Fortress Musical
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:30 by Duncan_Spunk

» SS501-NO CUT STORY PART 3/3
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:29 by Nấm

» [Vietsub] The King and The Clown ost
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:29 by Duncan_Spunk

» SS501-NO CUT STORY PART 2/3
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:28 by Nấm

» [Audio] Super Show 2 - Who am I (Siwon' solo)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:24 by Duncan_Spunk

» SS501-MV SOLO COLLECTION EP1
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:17 by Duncan_Spunk

» SS501-NO CUT STORY PART 1/3
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:12 by Nấm

» [one-shot] Kyu biết tất
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:06 by Duncan_Spunk

» [short-fic]Sự nổi giận của Amber
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 22:01 by Duncan_Spunk

» SS501-MV SOLO COLLECTION EP3
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:58 by Nấm

» SS501-MV SOLO COLLECTION EP2
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:56 by Nấm

» [One shot]Đèn đỏ.
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:54 by Duncan_Spunk

» [Long-fic] Red & White [Saju]
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:51 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] MV FT Island - Bad Woman [c] SFI
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:45 by Duncan_Spunk

» [Vietsub + Karaoke] Super Junior - Monster (3rd Album)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:42 by Duncan_Spunk

» [Vietsub] [MV HQ] I Hope - FT Island [c] SFI
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:41 by Duncan_Spunk

» SS501-ONLY ONE DAY + LOVE LIKE THIS LIVE
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:41 by Nấm

» [Vietsub+kara][MV]Album Sorry Sorry answer[s-u-j-u.net]
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:39 by Fuziwa

» [Vietsub] It's You Official MV - Super Junior
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty02.02.10 21:38 by Duncan_Spunk

Top posters
Fuziwa (109)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
Duncan_Spunk (81)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
Khanh.SCP (72)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
Nh0c_Davjd (62)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
SpiritOfFreeDom (61)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
$mONEy$ (60)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
Kid_Bandes (47)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
PhuongLazie (43)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
Motorola063 (29)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 
Nấm (24)
C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_lcapC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Voting_barC.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Vote_rcap 

Poll
Thống Kê
Hiện có 4 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 4 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 37 người, vào ngày 29.04.24 21:06
Statistics
Diễn Đàn hiện có 342 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: kuncoy

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 700 in 143 subjects

C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3)

Go down

C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3) Empty C.I.E.L-long fic (chap 1.2.3)

Bài gửi by Fuziwa 02.02.10 21:36

Author: Okane
Disclaimer: Super Junior, SS501 và DBSK tổng cộng 23 người và không ai trong số họ là của tôi. Nhưng, vì đây là fic của tôi nên tất cả họ trong đây đều thuộc về tôi :-". Fic viết dựa trên D-Day, ngoài một số chi tiết lấy từ D-Day, tất cả phần còn lại đều là của tôi.
Category: Original/Horror/(a little) SA/OCC/longfic
Status: Completed
Rating: T
Characters: Super Junior, DBSK, SS501
Summary:

C.I.E.L. Nhật ký. Án mạng. Blog. Hồ sơ cá nhân. Anh em. Thuốc. Nước.




Nơi mọi chuyện đều có thể xảy ra

C.I.E.L
by Okane



Prologue:



Mười giờ ba mươi phút tối. Choi SiWon, cảnh sát hình sự thuộc bộ phận điều tra án mạng, chỉnh lại kim đồng hồ đeo tay và rời khỏi phòng nghỉ. Anh vừa nhận được điện thoại từ đồng nghiệp HanKyung. Ba ngày nay SiWon đang nhận nhiệm vụ điều tra về một vụ án mới, một vụ cháy nghiêm trọng tại học viện C.I.E.L - học viện âm nhạc kết hợp giữa giáo dục và đào tạo trên diện rộng. Nhân chứng của vụ án vừa xuất hiện sau nhiều ngày tìm kiếm. Điều này buộc SiWon phải bỏ dở thời gian hiếm hoi dành cho bữa tối để quay trở lại với lịch làm việc dày đặc.

- Cậu ta ở bên trong hả hyung? – Anh hỏi khi vừa trong thấy người đồng nghiệp người Trung Quốc đứng trước cửa phòng thẩm vấn.

HanKyung gật đầu nhưng không mỉm cười như thường lệ. Biểu hiện của anh khiến SiWon có chút cảm giác không hay về người đang ngồi bên trong.

- Đây là hồ sơ của nhân chứng, em xem qua đi!

Shin Dong Hee, tên dùng trong học viện C.I.E.L là ShinDong, nhân chứng duy nhất của vụ cháy. Tại sao cậu ta không đến trình diện sớm hơn? Siwon ngẫm nghĩ rồi nhìn vào bên trong qua tấm kính một chiều.

Phòng thẩm vấn tối hù. Ánh sáng duy nhất là từ cây đèn bàn vàng choé. Shin Dong ngồi phía bên kia bàn, bộ dạng hoang mang sợ hãi. Chiếc áo khoác đồng phục học viện C.I.E.L màu huyết dụ bị rách ở vai và khá bẩn.

- Sao không bật đèn trần mà lại để đèn bàn thế kia?
- Cậu ta yêu cầu như vậy – HanKyung đáp
- Hyung tìm cậu ta ở đâu vậy?
- Trong căn hộ cậu ta thuê trước khi vào ở trong kí túc xá của học viện C.I.E.L. Lúc bọn hyung tới, cậu ta vô cùng hoảng sợ. Có vẻ như sau khi ra khỏi C.I.E.L vào đêm hôm đó, cậu ta ở đấy suốt. Trong căn hộ của cậu ta mọi thứ đều bị đập vỡ, vỏ mì gói quăng khắp nơi.
- Không thể tin được! – SiWon khẽ thốt lên.
- Ta vào thôi!
- Uhm!





SiWon kéo ghế và ngồi xuống phía đối diện với ShinDong, bên cạnh anh là HanKyung. ShinDong đang thật sự hoảng sợ, cả tiếng kéo ghế cũng làm cho cậu ta giật mình. Khi SiWon chỉnh lại cây đèn bàn cho sáng hơn, cậu ta hơi nhíu bạn. Ánh sáng của cây đèn làm cậu ta khó chịu. Đến tận lúc này SiWon mới nhìn rõ khuôn mặt ở phía bên kia bàn. Đôi mắt thâm quần vì mất ngủ lâu ngày, môi khô rốc, nứt nẻ. Rốt cuộc thì thứ gì đã làm cho cậu ta ra nông nỗi này?

- Cậu Shin Dong Hee! Cậu uống nước đi – anh nói, đẩy cốc nước lọc về phía trước – tôi là Choi SiWon, cảnh sát hình sự, còn đây là đồng nghiệp của tôi, HanKyung! Chắc cậu biết lý do chúng tôi mời cậu đến đây?

Cậu ta khẽ gật đầu, tháo bớt nút cổ áo sơmi, hít một hơi sâu và cầm lấy ly nước.

- Vậy chúng tôi bắt đầu nhé! Ba ngày trước chúng tôi nhận được tin báo về vụ hoả hoạn ở C.I.E.L, cậu chính là người gọi điện đúng không?

Đôi mắt mệt mỏi của ShinDong mở to khi nghe SiWon nhắc đến vụ hoả hoạn. Anh có thể thấy rõ tay cậu ta run bần bật khi cậu ta đưa ly nước lên miệng. Chút nước lạnh làm cổ họng của ShinDong đỡ khô, cậu ta gật đầu đáp rồi nhìn về phía hai viên cảnh sát như chờ đợi câu hỏi tiếp theo.

- Làm sao cậu thoát khỏi chỗ đó? Khi chúng tôi đến, tất cả các cửa của kí túc đều bị khoá từ bên trong. Cậu có thể cho chúng tôi biết chuyện gì đã xảy ra không?

Vẫn giữ chặt chiếc ly trong tay, ShinDong trả lời bằng giọng khản đặc:

- Đó là những ngày khủng khiếp nhất cuộc đời tôi…
Chương I:


Đúng như mong đợi, cả tôi lẫn JaeJoong đều đậu vào C.I.E.L. Tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế này. Đồng phục màu huyết dụ, những buổi tập theo nhóm và học trên lớp. Có lẽ tôi nên tự hào về chuyện này. Tôi là một trong số những học viên đầu tiên của cuộc tuyển sinh mùa xuân.

Phải học thật tốt, luyện tập thật tốt. Nhất định tôi sẽ là một nghệ sĩ nổi tiếng.
Cầu mong cho mọi thứ đều tốt đẹp. Cả JaeJoong nữa, hy vọng cậu ấy sẽ thích nghi sớm.

Có điều, tại sao nội quy học viện lại nghiêm khắc quá như thế?




-o0O0o-




Học viện C.I.E.L, trung tâm đào tạo những ca sĩ tương lai, chỉ có năm lớp học, toàn bộ học viên theo học tại đây đều là nam. Ngoài giờ học văn hoá như những trường trung học bình thường khác, các học viên được chia thành nhóm nhỏ để luyện tập thanh nhạc, vũ đạo và tất cả những gì cần thiết để trở thành một nghệ sĩ. Đầu vào của học viện là một trăm người, được chia làm ba đợt tuyển sinh: mùa xuân với ba mươi người, mùa hạ ba mươi người và mùa thu bốn mươi người. Trong thời gian ba năm học, các học viên phải trải qua những bài kiểm tra bắt buộc. Học viên không đạt yêu cầu sẽ bị loại. Số học viên ưu tú còn lại, sau khi tốt nghiệp, sẽ được tuyển thẳng vào các công ty âm nhạc nổi tiếng quốc gia.

Mặc dù tương lai cho học viên tốt nghiệp tại C.I.E.L rất hứa hẹn nhưng không nhiều người muốn vào học tại đây. Thứ nhất là do tất cả học viên đều phải ở tại kí túc xá của học viện trong suốt quá trình học tập. Thứ hai, họ buộc phải tuân theo những điều lệ hà khắc trong nội quy học viện: không sử dụng các thiết bị giải trí, liên lạc ngoài mục đích âm nhạc và học tập, thời gian liên lạc với người thân có quy định và tất cả đều phải thông qua điện thoại của nhà trường v.v…



Vào thời điểm hiện tại, đợt tuyển sinh mùa xuân đã học được ba tháng và đợt tuyển sinh mùa hạ vừa kết thúc. Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên của các học viên đợt hai. Tại hội trường lớn, những học viên mới đang xem đoạn băng giới thiệu về học viện. Bên ngoài khá nóng nên máy điều hoà trong hội trường được cho hoạt động hết công suất. Các học viên có vẻ khá nghiêm túc dõi mắt lên màn hình trừ một số người. Một học viên đang vội vã ghi chép lại các số trong danh bạ điện thoại của mình vào cuốn sổ màu xanh da trời gắn đầy những miếng stick đủ màu. Mọi việc diễn ra khá suôn sẻ cho đến khi cây bút bi trên tay cậu đột nhiên hết mực. Hình như đó là cây bút duy nhất mà cậu mang theo bởi vì sau gần năm phút lục tìm trong chiếc ba lô to đùng, cậu không tìm ra được thứ thay thế có thể viết ra mực nào.

- Cậu không sao chứ? – Nam sinh có vóc người bụ bẫm ngồi bên cạnh cất tiếng hỏi.
- A, không sao, tôi chỉ đang tìm bút - cậu gãi đầu, đẩy nhẹ gọng kính nằm lại ngay ngắn trên sống mũi, cười đáp.
- Đây! Dùng bút của tôi đi!
- Cám ơn! - Cậu đeo kính trả lời rồi tiếp tục ghi chép.
- Mà cậu đang làm gì vậy?
- Tôi muốn ghi lại số điện thoại để khỏi quên!
- Hử? Tại sao? Không phải là cậu đã có điện thoại rồi sao? Ghi lại để làm gì?



- Cậu không biết hả? Lát nữa cậu phải nộp lại điện thoại đó!

Nam sinh có mái tóc đen ngồi phía trước cậu bụ bẫm quay lại nói nhỏ. Rồi ngay sau đó, tên nhóc tóc nâu đang nghe Ipod ở bên cạnh cậu ta cũng vội quay xuống tiếp lời:

- Không những vậy, cậu phải trưng hết đồ dùng cá nhân của cậu ra để người ta quyết định xem cậu phải nộp thứ gì. Nghe nói cả Ipod, laptop, gameboy cũng bị thu luôn. Cho nên tôi đang tranh thủ nghe lại mấy bài hát thân yêu lần cuối cùng đây!
- Vậy họ giữ luôn mớ đồ đó sao? Hết ba năm mới trả lại cho chúng ta à? - bụ bẫm hỏi với giọng lo lắng - cái đống đó sẽ thành rác trước khi chúng ta được nhận lại mất.
- Không, họ sẽ chuyển những thứ đó về địa chỉ nhà mà cậu đã ghi trong thủ tục nhập học! – tóc đen trả lời rồi vội quay lên trên khi nhác trông thấy tia nhìn từ phía vị giám thị ngồi ở hàng ghế cuối cùng.


Bụ bẫm thở dài, định bụng ghi chép lại số điện thoại giống người bạn bên cạnh. Rồi cậu nghĩ, ngoài số điện thoại nhà mà cậu phải nhớ, những thứ khác hình như không quan trọng lắm. Vậy là cậu đóng nắp điện thoại lại, tiếp tục nhìn lên màn hình lúc này đang chiếu cảnh phòng tập.

- Cám ơn cậu rất nhiều! - mắt kính trả lại bút, cười toe – tôi là Jo Kyu Hyun, còn cậu?
- Tôi là Shin Dong Hee, cậu có thể gọi tôi là Shin Dong!

Hai người vừa chấm dứt màn chào hỏi thì đoạn băng cũng vừa hết. Vị giám thị khuôn mặt sắt ban nãy đi cùng với hai giám thị khác về phía bục phát biểu. Ông bước lên bục, hắng giọng và nói vào micro:

- Tôi là tổng giám thị Kim, đây là giám thị Shin và giám thị Lee. Kể từ hôm nay, chúng tôi sẽ là người trực tiếp quản lý việc học tập và sinh hoạt tại C.I.E.L của các em. Tôi nghĩ mọi người đều đã đọc qua nội quy gởi kèm với giấy báo nhập học. Vậy, việc đầu tiên các em phải làm để chính thức trở thành học viên của C.I.E.L là xếp hàng một, lần lượt từng người sẽ đem đồ dùng cá nhân bỏ vào một cái thùng do chúng tôi phát cho các em và nhận đồng phục.

Nói đoạn, giám thị Kim vỗ tay và ra lệnh cho học sinh ngồi ghế đầu lên thực hiện trước. Mọi người đều có vẻ lúng túng khi bỏ đống đồ dùng cá nhân lên chiếc bàn lớn cho ba giám thị phân loại. Tất cả sau khi nhận bộ đồng phục C.I.E.L và trở về chỗ ngồi đều tỏ vẻ tiếc nuối. Họ phải từ bỏ những thứ đó trong một thời gian rất dài sắp tới.

KyuHyun cho điện thoại vào trong túi nilon nhỏ đã chuẩn bị sẵn và đếm lượt mình. Còn hai người nữa mới tới cậu. Có chút rắc rối với người đang nộp đồ dùng ở phía trước. Cậu ta có quá nhiều thứ lỉnh kỉnh, hình như bất cứ dụng cụ điện tử nhỏ gọn mang theo được nào cậu ta cũng bỏ vào balo. Chắc người này không đọc nội quy, KyuHyun nghĩ thầm.

- Xin lỗi thầy! Cho em lấy lại cái điện thoại một chút được không ạ?

Cậu ta hỏi một cách rụt rè rồi vội im bặt khi giám thị Kim lắc đầu. Nhìn cậu ta như sắp khóc đến nơi. Người đứng sau cậu, có lẽ là bạn của cậu vội đẩy cậu lên và đưa túi đồ cá nhân cho giám thị Kim. Cho đến khi đi khá xa bục phát biểu, người đó mới hỏi nhỏ:

- Cậu sao thế JunSu?
- Tớ chỉ muốn lấy lại đồ móc điện thoại thôi mà – JunSu lẩm bẩm – nó là quà YooChun tặng tớ *;__;*
- Ai ai, thôi được rồi, nó cũng có mất đi đâu. Tớ sẽ tặng cậu thứ khác. Được chứ?

Cậu tên YooChun xoa đầu JunSu, rồi như nhận ra mình đang làm vật cản trở giao thông nên vội vã quay lại xin lỗi KyuHyun đang đứng sau mình và đẩy JunSu về chỗ ngồi.



~*~




Thủ tục đầu tiên kết thúc nhanh gọn hơn trong tưởng tượng của KyuHyun. Cậu nhìn đồng hồ, đã bốn giờ chiều. Khi các giám thị dẫn lũ học sinh mới về kí túc xá, cậu có nhìn thấy dãy phòng học và phòng tập. Không có bóng người nào nào. Chắc do hôm nay là chủ nhật và cũng là ngày khai giảng của học sinh mới nên họ được nghỉ.

Dãy kí túc xá dành cho học viên nằm khuất sau hàng cây cao ngất. Khu kí túc và khu học được ngăn cách với nhau bằng sân thể dục rộng. Nối khu kí túc với khu nhà chính là khu nhà ăn. Tất cả mọi thứ đều rất mới. Thậm chí KyuHyun còn ngửi được cả mùi sơn trong không khí. ShinDong không có vẻ gì là quan tâm đến những điều này, cậu ta đang bận dúi mũi vào cuốn nội quy dày cộm mượn của KyuHyun lúc nãy. Chẳng thấy ai mở miệng nhưng KyuHyun cứ có cảm giác như rất nhiều người đang bàn tán sôi nổi đằng sau cậu. Vài người trong số họ còn la oai oái khi đọc được một điều lệ gì đó quá đáng trong cuốn nội quy. Cậu lắc mạnh đầu, gỡ kính ra và nhét vào túi áo. Chắc do đói quá nên nghĩ lung tung.


- Được rồi, bây giờ tôi sẽ đọc tên các cậu và số phòng. Mọi người đứng trước cửa phòng của mình. Khi chia phòng xong, tôi sẽ nói thêm một số điều và các em có thể vào trong để làm quen với những học viên trước.

Giám thị Kim nói với lũ học sinh đang đứng lố nhố trước mặt, lật bảng danh danh cầm trên tay và bắt đầu đọc tên từng đứa một:

- Park YooChun, Kim JunSu ở phòng số 2.


Có hai mươi phòng nằm đối diện nhau. Các phòng đánh số lẻ ở bên trái và các phòng đánh số chẵn ở bên phải. KyuHyun nhận thấy số người được phân vào các phòng không đều nhau. Đặc biệt, giám thị Kim bỏ qua phòng số 1. Phòng ấy đã đủ người chăng?

- Jo Kyu Hyun, Shin Dong Hee, Kim Hyung Jun phòng số 13!

Kyu Hyun vác balo đến trước cửa phòng số 13 cùng với ShinDong và nhanh chóng nhận ra hai người khác cũng vừa đến đó. Chính là cậu tóc đen và cậu tóc nâu ban nãy.

- Woa! Trùng hợp ghê! – Tóc nâu cười toe toét, cậu ta trông khá dễ thương và có vẻ dễ gần – tôi là Kim Hyung Jun, cậu ấy là Heo Young Saeng, giúp đỡ ha!
- Tôi ở phòng số 12, đối diện đây! – YoungSaeng cười.

ShinDong nắm lấy tay HyungJun bắt lấy bắt để, tự giới thiệu mình và KyuHyun rồi nhanh chóng lao vào cuộc nói chuyện hết sức thân mật với người bạn mới quen. Các phòng khác tình trạng cũng tương tự.

- Việc sắp xếp đã xong! Lịch học đều đã có ghi trong cuốn nội quy. Tôi hy vọng không có ai ở đây phạm phải những điều không cần thiết. Nếu không còn gì thắc mắc. Mọi người có thể vào trong phòng của mình và ổn định chỗ.

HyungJun nhìn theo bóng của ba giám thị, lè lưỡi rồi đẩy cửa vào trong, không quên chào tạm biệt YoungSaeng. ShinDong và KyuHyun cũng vội theo sau.



~*~




Phòng số 13 khá rộng. Có cả thảy ba chiếc giường tầng, hai dãy bàn đủ cho sáu người, trước mỗi chỗ học có một kệ cá nhân. Khi KyuHyun, ShinDong và HyungJun vào phòng thì hai nam sinh ở đấy trông như đã chuẩn bị sẵn sàng để đón tiếp họ. Một cậu có mái tóc màu hồng nhạt vận bộ pyjama cũng màu hồng cười tươi rói và bắt tay từng người một. Lee Sung Min, đó là tên cậu ta.

- Hyung ấy tên Kim Jong Woon nhưng mọi người đều gọi là YeSung! – SungMin chỉ tay về phía nam sinh ngồi ở tầng trên của chiếc giường chính giữa – YeSung hyung, hyung chào ShinDong, HyungJun và KyuHyun đi!


YeSung vẫy tay chào ba người mới đến, mắt vẫn không rời khỏi cuốn sách trên tay.

- Chỗ YeSung hyung đang ngồi là giường của hyung ấy. Bên kia là giường của tôi. Các giường còn lại các cậu tùy ý chọn. Có gì thắc mắc cứ hỏi tôi.


Thái độ thân mật của SungMin tạo rất nhiều thiện cảm cho các học sinh mới. Cậu ấy hẳn phải là người giỏi giao tiếp. Thật may mắn vì việc làm quen không làm cho KyuHyun mất quá nhiều thời gian. Ít ra thì nó không tệ bằng lúc cậu mới chuyển đến một trường học nội trú năm ngoái. Không khó khăn mấy để nhận ra giường của SungMin bởi trên ấy cũng chất đầy mấy thứ màu hồng giống như chủ nhân của nó. ShinDong khẽ nhíu bạn khi nhận ra điều này còn HyungJun lại cảm thấy thích thú. SungMin ở tầng dưới của chiếc giường trong cùng. Mọi người đều muốn ở tầng dưới, đó là lẽ thường khi người ta chọn giường tầng. Nhưng KyuHyun thích ở tầng trên hơn. Cậu vác balo và tiến thẳng đến chiếc giường cuối cùng. Ở góc tường thế này sẽ có nhiều chỗ để dán các miếng ghi chú. ShinDong cũng nhanh chóng đặt hành lý vào tầng một của chiếc giường gần cửa ra vào và bắt đầu soạn đồ.




- Nè, chọn giường khác đi!

Tiếng của YeSung nói vọng từ trên xuống khi HyungJun có ý định chọn tầng dưới giường của anh.

- A, xin lỗi, tôi quên nói với cậu, cái giường đó có chủ rồi – SungMin đề nghị - cậu có thể dùng cái giường còn lại!
- Ừ, không thành vấn đề!

HyungJun đánh hơi thấy mùi bất thường trong cách cư xử của hai người này. Nhưng quan hệ tập thể là trên hết. Vả lại việc này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cậu lắm.




Khi mọi thứ đã đâu vào đấy KyuHyun mới nhìn một lượt qua chỗ ở mới của mình thật kĩ. Đúng là có ai đó ở chung giường với YeSung, vẫn còn một số vật dụng đặt ở đấy. Hơn nữa, đã có ba chiếc kệ cá nhân được sử dụng để đựng sách vở và vài thứ linh tinh. Có lẽ cậu ta hôm nay về thăm nhà hay gì đó. SungMin, ShinDong và HyungJun bắt tần số của nhau rất nhanh, họ không ngớt huyên thuyên về đủ thứ trên trời dưới đất. Hình như khi không còn những thứ tiêu khiển khác, việc tán chuyện được ưu tiên hàng đầu. SungMin khá dễ thương và trông nhỏ hơn tuổi thật của cậu ấy. Điều duy nhất bất thường là có quá nhiều màu hồng. Nhưng chắc chắn là cậu ta không ẻo lả như một đứa con gái rồi. KyuHyun đã rút ra kết luận này khi trông thấy màn múa côn được ShinDong và HyungJun hưởng ứng nhiệt liệt của SungMin.

“Thế sao?”

Khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên với đôi mắt mở to của SungMin khiến KyuHyun chợt phì cười. Rất may là ba kẻ đang bận nói kia không hay biết điều này. Tuy nhiên, cậu cũng nhanh chóng nhận ra cái nhìn kín đáo của YeSung đằng sau cuốn sách. Anh ta vừa mới nhìn sang chỗ cậu xong.

- Cậu mệt hả?
- Hửm? - câu hỏi đột ngột của SungMin làm KyuHyun giật mình.
- Tôi hỏi là cậu mệt hả?
- Ờ, chút chút!
- Nếu mệt thì cứ ngủ đi. Đến giờ tập trung ở phòng ăn bọn tôi sẽ gọi.
- Ừ được rồi, vậy nhờ cậu nhé!
- Không có gì *^^*


Nhìn qua phía YeSung một lần nữa, anh ta cũng nhìn lại cậu nhưng không tỏ thái độ gì khác, KyuHyun che miệng ngáp, kéo tấm chăn mỏng màu lam lên ngang ngực rồi nhắm mắt. Cậu không cảm thấy thật mệt nhưng không hiểu sao hai mí mắt lại nặng trĩu khi nghĩ tới chuyện nên ngủ một chút. Trong lúc mơ màng, KyuHyun nghe rõ tiếng người nói chuyện. Bọn họ thật ồn ào. Kéo chăn đắp ngang đầu, cậu dần chìm vào giấc ngủ sâu.
Chương II:

Mọi chuyện rất suôn sẻ, bọn tôi được chia thành hai lớp. JaeJoong học chung với các anh lớn, tôi học chung với lũ còn lại. Tôi không rõ họ dựa vào tiêu chí gì để chia lớp như thế. Tài năng chăng? Tôi hát không hay bằng JaeJoong.

Bọn tôi cũng được chia tập luyện theo nhóm, mỗi nhóm từ ba đến năm người. Nhóm tôi có cả thảy năm đứa, nhóm JaeJoong bốn. Mỗi ngày bọn tôi được học thanh nhạc và vũ đạo theo giờ quy định, ngoài ra còn được học nhạc cụ tự chọn. Thật tuyệt vời.

Điều hơi tệ là đồ ăn của kí túc. Một trong số những đứa bạn của tôi được ba má nó gởi cho một lô thuốc dinh dưỡng sau khi nó gọi điện phàn nàn về thức ăn. Thật kinh khủng bởi vì những đứa khác cũng bắt đầu làm y như thế. Tôi mà là họ chắc tôi chết mất. Uống thuốc mỗi ngày rất có hại cho sức khoẻ.

Còn điều tồi tệ nhất là: hôm nay, JaeJoong đã làm ngơ khi ngó thấy tôi trong phòng ăn. Cậu ấy làm sao thế chứ?




-o0O0o-






- Chưa tỉnh ngủ hả? Cậu đang cản trở giao thông đây này!

SungMin cười tươi, vẫy tay qua lại trước mắt KyuHyun và đẩy cậu về phía chồng đĩa. Cảnh này thật quen, tất cả các trường nội trú đều như thế: học sinh cầm mâm có sẵn đĩa, chén, xếp hàng chờ đến lượt mình nhận đồ ăn.

- Thật ra thế cũng tốt, trong lúc mơ mơ màng màng, có thể cậu sẽ thấy đồ ăn ngon hơn! – SungMin lại cười.
- Ý cậu là sao? – ShinDong hình như rất lo lắng khi nghe những gì SungMin vừa nói - Đồ ăn ở đây bộ tệ đến cỡ đó sao?

Chỉ nhún vai thay cho câu trả lời, SungMin nhận khay đồ ăn của mình và nhanh chóng đi cùng KyuHyun đến dãy giữa. YeSung và HyungJun đã ở đó và giữ sẵn chỗ cho họ. Lúc này YeSung không cầm sách nữa, anh đang chăm chỉ giải quyết bữa tối một cách chậm rãi. HyungJun thì đã tìm thấy YoungSaeng nên vẫy tay cật lực để mời cậu ấy lại ngồi cùng.
Mọi thứ rất bình thường. Cho đến khi một tốp học sinh bước vào khá trễ đến ngồi vào chỗ trống ở đầu dãy giữa, mọi người dường như nói nhỏ hơn. Ba trong số năm nam sinh đó ngồi yên tán chuyện trong khi hai nam sinh còn lại lấy đồ ăn cho họ. Bọn họ nhìn rất nổi bật vì tất cả đều rất bảnh, đặc biệt là ba người ngồi ở bàn. Một cậu có tóc màu nâu vàng, một cậu tóc màu bạch kim, cậu khác tóc màu cam. Các học sinh ngồi quanh đó đều cố gắng lùi càng xa chỗ họ càng tốt.

- Bọn họ là ai vậy?
- Shh!!! Đừng chỉ tay! – SungMin kéo tay KyuHyun sang một bên nói nhỏ - Cậu sẽ bị để ý đó. Họ không thích như vậy đâu.
- Nhưng họ là ai mới được? – ShinDong nhíu bạn, tộng thìa cơm đầy nhóc vào miệng
- Bọn họ được xem như học sinh ưu tú…

Câu nói của SungMin nhận được một cái nhếch mép từ phía YeSung. Anh bỏ hộp sữa vào túi áo, đứng dậy và bê khay đi thẳng.

- Đừng để ý, YeSung hyung không thích họ. Thấy người có mái tóc màu nâu chứ? Anh ta là trưởng nhóm, tên Eeteuk. Người tóc màu bạch kim là Hero, người tóc màu cam là HeeChul, hai người này coi như phó nhóm. Còn hai người đang bê đồ ăn, thật ra họ cũng là học sinh bình thường như chúng tôi thôi, nhưng họ được ba người kia quan tâm đặc biệt. Cậu đeo ở tay cái túi vải tên là KiBum, người còn lại là KangIn.
- Phì, có năm đứa thôi mà tới một nhóm trưởng và hai nhóm phó. Phân làm chi cho mệt vậy không biết. Rồi, vậy thì ảnh hưởng gì tới chúng ta? – ShinDong nói trong khi tiếp tục tấn công chén cơm của mình.
- Tôi cũng có nghe bạn cùng phòng kể - YoungSaeng góp giọng – Nghe đâu ai đụng vào họ đều gặp rắc rối. Mà không, có khi chưa kịp đụng đã gặp rắc rối rồi.
- Bạo lực quá – HyungJun lắc đầu - Một môi trường học tập kém trong sáng.
- Ô, họ không phải là những người tới cuối cùng đâu các cậu ạ, nhìn coi ai kìa!


Cả bọn nhìn theo hướng cái muỗng của ShinDong đang chỉ và nhận ra hai kẻ đi trễ. Là học sinh mới. Họ cũng chính là hai người gặp rắc rối lúc nộp đồ cá nhân.

Vừa nhận xong khay đồ ăn, YooChun và JunSu ngay lập tức ngồi không suy nghĩ vào hai chỗ trống có sẵn ở đầu bàn dãy giữa. Không để ý đến những tiếng ồn vang lên càng lúc càng nhiều xung quanh và cái nhìn khó chịu từ EeTeuk, YooChun chăm chỉ gắp mấy miếng cá khô bỏ qua phần của JunSu.

- Yah! Tụi bây không có mắt hả? – HeeChul gõ cái muỗng lên bàn, gằn giọng.
- Yeh? * ’_’ *

Đáp lại bộ mặt ngơ ngác của JunSu là cái phẩy tay tụi-bây-đi-chỗ-khác-mau của Hero. Hiểu ra tình thế bất lợi sau khi nhận thức về thế giới xung quanh đã quay trở lại, YooChun nhanh chóng xếp gọn đồ ăn của hai đứa lên một khay rồi chồng lên cái khay còn lại. Một tay cầm đồ ăn, một tay nắm tay JunSu, YooChun cuốn quýt xin lỗi ba con người đang trừng mắt nhìn hai đứa và lôi thằng bé chỉ-vừa-mới-cầm-được-đôi-đũa đi vội ra chỗ khác.



Chưa đầy hai phút sau, hai tên xui xẻo nọ đã kéo đến ngồi tại chỗ trống gần tụi SungMin. Khay đồ ăn đầy nhóc trên tay YooChun suýt chút nữa là đổ sạch xuống sàn nếu không có KyuHyun đỡ hộ.

“Thật biết cách làm chuyện để ý!” – ShinDong, HyungJun và YoungSaeng cùng đồng thanh

Gật đầu cảm ơn KyuHyun, YooChun ấn JunSu xuống ghế. Bản thân cậu cũng nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh và chia đều đồ ăn

- Sao thế YooChun? Tớ chả hiểu gì cả! * ‘_’ *
- Tốt nhất là cậu đừng cố hiểu nữa – SungMin góp ý - Tập trung ăn đi, sắp tới hai cậu sẽ có nhiều chuyện để làm đấy.

SungMin đoán là cái cậu ngơ ngác kia vẫn chưa giác ngộ ra chân lý đâu. Sau này cậu ta sẽ phải cám ơn trời vì đã ban cho cậu ta một đứa bạn có khả năng hiểu thay cả phần mình. Nhác thấy ShinDong sắp ngốn xong miếng cơm cá khô cuối cùng, cậu tặc lưỡi, buông đũa và cầm lấy hộp sữa. Học sinh mới thời gian đầu bao giờ cũng rất sốt sắng.

- Cậu no rồi hả? – KyuHyun ngạc nhiên hỏi.
- Không, nhưng ăn không vào!




Ở đầu bàn, Kim KiBum mở cái túi vải đeo trên tay và lôi ra một đống thuốc đặt trước mặt.

- Nó làm gì thế? Định uống thuốc thay cơm à?
- Đó là giải pháp duy nhất vì cậu ta không thể ăn được mọi thứ như cậu – SungMin cười phì, chỉ vào khay đồ ăn sạch sẽ của ShinDong.


Những đứa học sinh cũ cũng lôi ra một đống thuốc và bắt đầu uống. Cảnh tượng này khiến người khác liên tưởng tới giờ ăn tập thể của một bệnh viện (hoặc tệ hơn, một bệnh viện tâm thần, nơi mà bệnh nhân được phát kèm thuốc với đồ ăn). Suy nghĩ trên khiến YoungSaeng ngán ngẩm đút lại lọ thuốc bổ mắt vào túi áo. Cậu chẳng muốn mình trở thành một bệnh nhân tâm thần chút nào.


~*~




- Em vẫn uống cái thứ kinh khủng đó sao KiBum?

HeeChul càu nhàu nhìn mấy lọ thuỷ tinh nhỏ đựng mấy viên thuốc đủ màu đặt trước mặt KiBum. Mỗi lọ đều có nhãn riêng. Tất cả đều là thuốc bổ. Chẳng biết đứa dở hơi nào đã bắt đầu cái phong trào này. Tuần trước có đứa còn xém ói khi bị sặc thuốc.

KiBum chẳng nói gì, đung đưa đầu đũa qua mấy món ăn trên khay rồi thở dài. Nếu đồ ăn thật ngon thì chẳng ai cần tới thuốc bổ làm gì. Lịch học quá nặng cùng áp lực khiến mấy thứ vốn đã khó nuốt này còn tệ thêm gấp chục lần. Không bữa nào KiBum ăn ngon miệng. Cậu nhớ da diết mấy món ăn mẹ nấu, cả mấy thứ mà cậu và anh họ HeeChul cùng đi ăn khi hai người chưa nhập học. Hình ảnh về mấy viên đồ ăn tổng hợp trên tàu vũ trụ trong một bộ phim cũ khiến KiBum cảm thấy rùng mình. Cậu hiện chẳng khác những con người khốn khổ đó mấy.

- Nếu chỉ có uống thuốc không thôi, sớm muộn gì em cũng trở thành một cái xác khô. Có khi còn thê thảm hơn thằng nhóc…
- HYUNG!!!

Tiếng quát lớn của KangIn cắt ngang lời HeeChul làm anh giật mình. Mà không chỉ có anh, mấy đứa học sinh đang lo sợ ở gần đó cũng làm rơi đũa.

- YAH!! – HeeChul đập mạnh tay xuống bàn và ném cái nhìn bực dọc về phía KangIn.

Dấu hiệu của một cơn bão khủng khiếp sắp ập tới làm một vài đứa hoảng sợ bỏ bữa, vội vã rời phòng ăn. Trong khi KiBum cố khuyên hai người nóng tính này bình tĩnh, Hero luôn miệng lầm bầm khoáy tung mấy đĩa đồ ăn và cố nhai hết phần cơm trắng, chỉ có duy nhất một người không có phản ứng gì. Chờ cho HeeChul ngồi xuống anh ta mới lên tiếng:

- KangIn! Lần sau đừng làm phiền người khác trong giờ ăn.
- HeeChul hyung! – Hero nhíu bạn – Sao hyung cứ nhắc tới chuyện đó hoài vậy? Hyung không thấy chán hả?

Hero ơi là là Hero. Đâu đó trong đầu của KangIn có tiếng thở dài. Hero chẳng bao giờ chịu thăm dò thái độ của người khác trước khi nói. Tránh được HeeChul thì tới Hero.

- Tôi đi trước!

EeTeuk bỏ đi. Phần ăn của anh gần như còn nguyên. Đám học viên cũ mừng thầm trong bụng và nín thở đếm nhẩm. Một lát sau, bốn người còn lại cũng lần lượt rời khỏi phòng ăn trong tiếng thở phào của mọi người.



- Thật là vớ vẩn. Mọi người! Quay trở lại và chăm chỉ ăn đi nào. Hãy noi gương ShinDong này chứ!!

Câu nói của ShinDong làm cả đám cười phì.

- Lát nữa đến lượt phòng mình dọn phòng ăn đấy! - SungMin nói trong khi miệng vẫn còn ngậm ống hút hộp sữa, tay vung vẩy lịch trực phòng ăn.
- Thiệt tình, thế nhân viên nhà bếp để làm gì?
- Nếu họ là nhân viên nhà bếp thật sự thì bọn mình đâu phải ăn cái thứ này chứ ShinDong! – YoungSaeng liếc nhanh qua lịch trực và nói với giọng hồ hởi – Xem này, phòng của tớ vừa mới qua lịch trực xong *^^*. Nhưng tớ sẽ ở lại giúp các cậu.

Hai nhân xui xẻo cũng mượn xem lịch trực rồi bàn tán gì đó rất sôi nổi. Lát sau cả hai người đều tỏ ý muốn ở lại góp vui. “Càng quen được nhiều bạn càng tốt!” JunSu cười toe và bắt đầu nhập cuộc với những người bạn mới.



-o0O0o-




YooChun giúp JunSu úp cái chén cuối cùng lên giá và quay lại nghiệm thu công việc vĩ đại của cả đám. Phòng ăn sạch bóng, bàn và nền nhà được lau rất sạch. Tất cả chén đĩa đều đã rửa xong và nằm gọn trên giá. Thành tích bữa nay không nhỏ chút nào: rút được kinh nghiệm cho lần trực sau và quen được mấy người bạn khá không bình thường. Dĩ nhiên là trừ cái người khó chịu đứng đằng kia, YeSung. Cậu chỉ vừa nhìn thì anh ta đã không nói không rằng mà bỏ đi thẳng trước mặt mọi người.

- Ờ mà nè - Một trong số những người bạn không bình thường hồng lè, SungMin, hỏi YooChun – các cậu không dành thời gian làm quen với bạn cùng phòng à?
- Ừm, cậu biết lý do mà, hỏi như vậy có coi là thừa không?
- Sao thế? * '_' *
- Là vầy, cậu nhớ bọn hồi nãy chứ ShinDong?
- Ờ!
- Kim KiBum cũng ở phòng số 2 đó!
- Hơn thế nữa – JunSu nhăn mặt – ngoài cái tên uống thuốc triền miên chẳng bao giờ chịu mở miệng đó ra, trong phòng bọn tớ còn một đứa mọt sách chính hiệu. Kính của nó phải dày hơn một cái đít chai ấy chứ.
- Bọn mọt sách đó trong trường không ít đâu. Phần lớn bọn họ hình như có ý định làm ông bầu nhiều hơn là làm nghệ sĩ.

SungMin nói với vẻ mặt mà YooChun không thể tìm ra nổi từ nào thích hợp để diễn tả. Cả đám lại cười khi JunSu trưng ra bộ mặt ngơ ngác lần thứ hai trong buổi tối. Mãi mới có người phát hiện ra một cái gì đó thiếu thiếu.

- HyungJun đâu? – KyuHyun nhìn quanh quất, HyungJun vừa nãy mới cùng cậu rửa chén đã biến đi đâu mất.
- Cậu ấy đi giải quyết rồi! *^3^*
- YoungSaeng mà nói như thế thì đúng là HyungJun đi giải quyết thật rồi – ShinDong tiếp lời – chúng ta cứ về trước đi. Tên đó quay lại không thấy cũng biết đường về thôi mà!


Nói sao làm vậy. ShinDong vươn vai, vặn mình mấy cái rồi túm cổ KyuHyun lôi đi. Đám còn lại cũng lục tục đi theo.







“Nước gì mà lạnh quá chừng” HyungJun lẩm bẩm, vừa lôi khăn lau tay vừa định hướng đi về phòng ăn. Buổi tối hành lang kí túc tối om, chỉ có đèn dọc dãy phòng nội trú là còn sáng. Phần còn lại của hành lang chỉ có thưa thớt vài bòng đèn vàng nhỏ xíu. Mới đi một chặp mà HyungJun có cảm giác như mình đã la cà quá đà để khi trở về thì đã quá nửa đêm rồi. “Chỉ tại mấy món ăn dở ẹt đó!” lại lẩm bẩm, cậu quẹo qua khúc quanh chỗ nhà vệ sinh và chạy thật nhanh về phòng ăn.

Đèn bên trong vẫn còn sáng, HyungJun mừng thầm và đẩy cửa. Chẳng có ai bên trong. Bọn họ đã bỏ mình về trước rồi, xấu tính thật. Nước, nước, phải tìm nước trước đã. Thật không may cho HyungJun, bình nước lọc lớn đặt giữa phòng ăn đã hết. Chắc ở trong kia có nước. HyungJun nghĩ và đi thẳng về phía khu nấu ăn.

Khi vừa bước qua bức tường ngăn giữa phòng ăn và khu bếp, HyungJun nhận ra cậu không phải là người duy nhất tìm nước. Có một nam sinh khác đang đứng hứng nước từ vòi bằng chén. Đã tối như thế này mà cậu ta vẫn mặc đồng phục.

- A, cho tôi mượn chén luôn! – HyungJun lên tiếng và tiến lại gần học sinh nọ.

Nước máy chẳng ngon lành gì, hơn nữa nó lại lạnh buốt. Thứ nước lạnh ngắt trôi xuống cổ họng làm HyungJun rùng mình. Biết trước thế này cậu đã uống quách nước ở nhà vệ sinh rồi. Cũng là nước máy cả thôi.

- Cám ơn nhé!

HyungJun cười, trả cái chén cho người đứng trước mặt mình. Cậu ta cũng cười đáp lại rồi rửa sơ và úp cái chén lên giá.

- Vậy tôi đi trước đây!

Lịch sự cuối chào cậu nam sinh, HyungJun chạy nhanh về phòng nội trú.


~*~



Tại phòng số 13, ShinDong đã yên vị trên giường với lớp chăn dày. KyuHyun đang loay hoay dán miếng stick ghi công thức cuối cùng lên tường. Ở tầng dưới giường KyuHyun, SungMin cũng đã vận xong bộ pyjama màu hồng và chuẩn bị đi ngủ.


- Ờ! – YeSung chợt kêu lên - Hồi nãy mấy đứa có tắt đèn phòng ăn và đóng cửa cẩn thận chưa?
- Rồi! – SungMin đáp – Em là người ra cuối cùng mà, hyung yên tâm!




- Tớ về rồi đây! Các cậu thật quá đáng, chẳng ai thèm chờ tớ. *.__.*
- Nhiều chuyện quá, thay đồ rồi lên giường ngủ mau!

ShinDong ngóc đầu dậy nạt người về trễ rồi vớ lấy cái mũ trùm đầu hình gấu đội lên, bịt chặt tai. HyungJun trề môi, nhanh chóng thay đồ và leo lên giường quấn chăn. Tự nhiên cậu thấy lạnh.

- Hyung tắt đèn đây!

YeSung ấn công tắc, leo trở lại giường và bật chiếc đèn cá nhân nhỏ tiếp tục đọc sách. Căn phòng bỗng dưng tối hẳn lại. Bên ngoài ô cửa thông gió bé tí duy nhất, trời mùa hạ yên ả lạ. Tiếng chân đi tuần của giám thị Kim dọc hành lang vang lên rõ mồn một.
Chương III:


Vị ngọt lịm trên môi và đầu mũi làm YeSung thức giấc. Anh đảo mắt nhìn quanh phòng, trống không. Lũ nhóc đã đi đâu mất. Ánh sáng yếu ớt rọi qua lớp kính của ô cửa sổ thông gió bé xíu tạo thành một hình vuông nắng vàng vọt trên nền nhà. Có lẽ vẫn còn sớm, YeSung nghĩ thầm rồi nằm lại như cũ và kéo chăn lên ngang ngực. Thứ mùi ngọt lịm ban nãy vẫn bay lòng vòng trong không khí. Như thể, chúng chỉ chờ cho YeSung nhắm mắt là lại tìm cách đánh thức anh. Mùi ngòn ngọt gần giống mùi kẹo này rất quen thuộc với YeSung, nhưng tuyệt nhiên, anh chẳng thể nhớ nổi nó là mùi gì. Nổi giận, anh kéo hẳn chăn qua đầu để ngăn cái thứ đáng ghét kia và định bụng ngủ lại.

Bên trong lớp chăn, YeSung hài lòng vì bây giờ chỉ còn mỗi mùi nước xả vải, mùi oải hương thơm dịu. Có tiếng mở cửa, ai đó bước vào phòng rất khẽ. Không phải tại tấm chăn lùng bùng làm giảm thính giác, mà thật sự, ngoài tiếng quần áo sột soạt do cử động, YeSung không nghe thấy tiếng bước chân.

Trong một thoáng, không khí bỗng đặc quánh thứ mùi kì lạ đó. Chúng xộc vào mũi YeSung và làm cho cổ họng anh rát bỏng. Tưởng như bị đè dưới cả một tấn kẹo khổng lồ, YeSung dính chặt vào giường, không tài nào cử động được. Đột nhiên, anh cảm thấy giường bị rung. Người ban nãy đang leo lên chỗ anh và nhìn thẳng vào anh. Cái nhìn như xuyên qua lớp chăn, xoáy thẳng vào đôi mắt đang mở to của YeSung. Anh nghe một giọng nói huyễn hoặc thì thầm bên tai một cách mơ hồ “Hyung vẫn chưa muốn dậy sao?”. Cảm giác như có điện chạy dọc sống lưng, Yesung hoảng sợ lấy hết sức lật tung tấm chăn và ngồi thẳng dậy.


- Sao thế hyung? * o_O * - SungMin giật bắn người, quay lại nhìn anh, miệng đang ngậm bàn chải đánh răng.

YeSung lắc đầu, lộn người nhìn xuống tầng dưới. Trống không. Trong phòng chỉ có mình anh và SungMin.

- Em vào lúc nào?
- Lúc hyung đang ngủ. Em để quên khăn mặt nên chạy về lấy.
- Em về một mình hả? Không có ai đi chung hả?
- Uhm, một mình. Mọi người đều đang ở nhà tắm tầng hai. Hyung cũng chuẩn bị rồi đi với em luôn đi. Gần đến giờ tập trung rồi.
- Ừ!


Chẳng có ai ở đây lúc nãy sao? YeSung nằm mơ? Anh lắc mạnh đầu, gấp lại chăn và leo xuống đất. Tầng dưới quả thật trống không. Chụp lấy bàn chải và cái ly đặt trên bàn học, YeSung vội vã ra khỏi phòng cùng với SungMin. Hình vuông nắng trên sàn giờ đã chuyển thành một thứ hình thù méo mó đến kì dị…


-o0O0o-




Quần màu kem, áo sơmi trắng, cà vạt màu lam và áo khoác màu huyết dụ. EeTeuk đứng trước gương chỉnh lại mái tóc nâu vàng. Đầu anh đau như búa bổ. Gần đây EeTeuk ngủ không ngon.

- Đầu vẫn còn đau à? – HeeChul đặt chiếc gương nhỏ xuống bàn, nhíu bạn hỏi – Có lẽ cậu nên xin KiBum ít thuốc và uống đi!
- Đừng hyung – Hero chen vào - Nếu hyung đau đầu thật thì nên xin thuốc ở phòng y tế, Thuốc của KiBum toàn là liều nặng, rất có hại cho sức khoẻ.

Chẳng nói thêm gì, EeTeuk cầm lấy đống sách vở trên bàn và ra khỏi phòng cùng mọi người. KiBum đã đứng chờ sẵn bên ngoài từ lúc nào.





- Lũ học sinh mới thật ồn ào quá đi!

HeeChul làu bàu, đẩy một thằng nhóc suýt đụng vào anh sang một bên. Đám học sinh mới đang chạy lung tung khắp nơi như bầy ong vỡ tổ. Khó mà tin nổi tổng số học sinh hiện giờ chỉ có sáu mươi người. Đáng nói hơn cả là trong lũ học sinh mới có rất nhiều đứa khó ưa. Những đứa này làm HeeChul thấy nóng mặt kinh khủng.

Một vài đứa lễ phép cuối chào khi nhìn thấy năm người họ.

- Gì thế hyung?

KangIn ngạc nhiên khi thấy EeTeuk đột nhiên quay nhìn lại phía sau. Mấy đứa ban nãy nhác thấy cũng vội vã cuối chào lần hai. Có gì bất thường sao?

- Hyung ổn không?
- Hyung không sao! – EeTeuk đáp rồi đi thẳng.


Rõ ràng nó vừa mới đứng ở đó.

~*~




Tiết Anh Văn trôi đều đều trong giọng đọc của vị giáo viên người Mỹ gốc Hàn. Hầu hết các học sinh đều chăm chỉ lắng nghe. Trừ thằng nhóc tóc màu cam đang gác chân lên ghế và say sưa với bản thảo truyện tranh tự vẽ. Cạnh nó, thằng nhóc tóc bạch kim đang viết nguệch ngoạc lung tung lên giáo trình. Còn đàn anh của hai đứa này, thằng nhóc tóc màu nâu vàng, cứ nhìn chằm chằm vào chỗ trống bên cạnh mình rồi nhìn lên trần nhà. Ông đã quá quen với cảnh này. Ban đầu còn thấy khó chịu nhưng càng về sau, mỗi lần chúng không vào lớp là ông lại thấy vui mừng. Rồi như nghe được ông, thằng nhóc tóc nâu đứng dậy cuối chào và đi thẳng. Một chốc sau thằng nhóc tóc bạch kim cũng đi. Vậy cũng đỡ, chỉ còn mỗi cái đứa đang gôm gôm vẽ vẽ này thôi. Thầy giáo mừng thầm, gọi một học viên đọc lại bài hội thoại và trở về chỗ ngồi trên bục giảng.





Vốc mớ nước mát lạnh lên mặt, EeTeuk nhìn vào bóng mình trên gương. Hơi xanh xao, mắt thâm quần vì thiếu ngủ. Cơn đau đầu vẫn đang hành hạ anh. Nhìn cánh cửa duy nhất đóng trong phòng vệ sinh, anh hơi lo. Bỗng dưng thằng nhóc ngồi bên trong đó cười phá lên làm EeTeuk giật mình.

- Đừng có đột nhiên cười phá lên như khùng thế Hero! Em nên cẩn thận với thứ đồ chơi đó thì tốt hơn. Để giám thị Kim bắt gặp sẽ có chuyện lớn đấy!
- Em biết rồi – Hero nói vọng ra – Hyung đừng lo!
- Hyung lên phòng y tế, chút nữa gặp ở sân thượng!
- Ok!



Hero dỏng tai nghe ngóng động tĩnh. Khi chắc chắn không còn ai ở trong phòng vệ sinh ngoài mình, cậu tiếp tục công việc nhắn tin. Thứ đồ chơi Eeteuk nói lúc nãy chính là cái điện thoại mà Hero đã lén giám thị đem vào trường. Cậu giấu nó ở một nơi chẳng ai ngờ tới: phòng vệ sinh cuối dãy nhà ăn. Rất ít học sinh đến đây. Một phần vì nó nằm khá xa khu học và khu kí túc. Phần nữa là một số thứ ở đây đã bị phá hỏng.


Ngồi chồm hổm trên nắp bồn cầu, Hero bấm liên tục lên mấy phím của cái điện thoại. Dạo gần đây cậu có thêm một người bạn mới. Trong một lần tình cờ gọi nhầm số, Hero đã gặp cậu ta. Hai người nói chuyện rất hợp và vẫn thường xuyên nhắn tin qua lại. Trong thời gian này, Hero chỉ nghĩ đến một việc duy nhất, việc đầu tiên cậu sẽ làm khi ra khỏi C.I.E.L: đi gặp người bạn điện thoại chưa biết mặt.
Chiếc điện thoại rung nhẹ, màn hình sáng báo hiệu có tin nhắn mới.

“Tớ đã đăng kí tham gia đợt tuyển sinh mùa thu rồi. Bọn mình sẽ sớm gặp thôi.”

Vậy là còn hơn mong đợi rồi. Hero cười vui vẻ, bấm tin nhắn cuối cùng và ra ngoài. Chẳng có ai. Công nhận chuyện tự tay sửa chữa một số thứ ở đây thật hữu dụng.



Có tiếng động vang lên từ hướng cánh cửa cuối cùng – phòng đựng dụng cụ lau dọn. Thận trọng quay lại nhìn, Hero đi từ từ đến chỗ cánh cửa bị đóng chặt bằng những thanh gỗ. Một cái bóng nhảy phắt ra từ phòng vệ sinh ngay bên cạnh, luồn ra sau lưng cậu và phóng qua ô cửa thông gió rồi biến mất. Chỉ là một con mèo đen. Hero thở phào, gõ gõ vào cánh cửa bị đóng đinh niêm phong và tự cười cho sự ngớ ngẩn của mình.

- Còn tưởng là ai chớ. Muốn đùa với tao hả? Chờ thêm vài chục năm nữa đi - Cậu nói.

Chẳng có động tĩnh gì. Không có vẻ gì là có ai đó đang lắng nghe Hero. Cậu cẩn thận gỡ viên gạch trên phần tường sát phòng kho để lộ một khoảng trống. Cất chiếc điện thoại đã tắt nguồn vào bên trong, Hero nhét viên gạch vào như cũ rồi ra ngoài.

Khi Hero vừa đi khỏi, một tiếng động nhỏ vang lên như thể có vật gì đó bị rơi. Con mèo đen ban nãy đang đứng trên bệ cửa thông gió nhìn về phía cánh cửa mở ra hành lang. Nó kêu mấy tiếng rồi nhảy xuống sàn và chui qua khe hở vào trong phòng kho. Mọi thứ lại yên lặng như cũ.



-o0O0o-




- Em cần gì? – giáo viên y tế đẩy cặp kính cận và hỏi khi trông thấy EeTeuk.
- Em bị đau đầu và mất ngủ, em muốn xin một ít thuốc!
- Em vào đây!


EeTeuk kéo ghế ngồi đối diện với giáo viên y tế và chờ đợi một cuộc kiểm tra chớp nhoáng. Nhưng chẳng có cuộc kiểm tra nào cả. Ông ta chỉ hỏi anh một vài câu đơn giản rồi mở tủ lấy thuốc. Không rõ là đau đầu và mất ngủ cần thuốc gì, bao nhiêu viên, nhưng ông ta chỉ đưa cho EeTeuk một viên duy nhất có màu nâu sậm.

- Thưa thầy…
- Đây là thuốc an thần, em uống rồi thử ngủ lại xem. Ở trong kia có giường!


Giáo viên y tế nói rồi nhìn đồng hồ đeo tay. Ông ta trông như đang chờ cái gì đó. Sau khi đưa cho EeTeuk cốc nước lọc, ông dặn dò mấy câu về chuyện phải gấp chăn lại trước khi ra ngoài và nhanh chóng biến mất sau cánh cửa phòng y tế.



Như thế này không đủ đâu. EeTeuk tự nhủ rồi mở hộp thuốc và lấy thêm hai viên nữa. Sau khi uống hết ba viên thuốc an thần. EeTeuk leo lên chiếc giường còn trống đằng sau tấm rèm trắng. Cái giường bên cạnh anh đã có người nằm.
Qua lớp rèm mỏng, EeTeuk nghe được tiếng thở của thằng nhóc. Lại là một đứa học quá sức. Anh cười khẩy, kéo chăn lên cao và nhắm mắt lại. Không có tiếng động gì khác ngoài tiếng thở của EeTeuk, tiếng tên giường bên và tiếng đồng hồ quả lắc cỡ bự treo trên tường. Ba viên thuốc quả là có tác dụng hơn một, anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.



~*~





Tiếng chuông điện thoại ở đầu dây bên kia đổ dài từng hồi. Đã nửa tiếng đồng hồ vẫn không có ai bắt máy. Chán nản, anh dập mạnh ống nghe vào chỗ cũ. Mạnh đến nỗi nó bị trật ra khỏi giá đỡ và tụt xuống lủng lẳng. Dù đứng ở xa người ta cũng dễ dàng nghe thấy tiếng tít dài vang ra từ ống nghe. Ban nãy còn có hai hay ba đứa gì đấy đứng xếp hàng chờ đến lượt mình gọi điện sau lưng anh. Nhưng giờ này thì chỉ còn mình anh đi giữa dãy hành lang dài ngoằng của khu kí túc. Tất cả học sinh đều đang ở phòng ăn.

Không nhiều người biết cha của EeTeuk chính là người bỏ tiền ra xây C.I.E.L. Cũng chẳng ai biết việc anh vào học ở đây không phải là để chứng minh cho chất lượng của ngôi trường. Chẳng qua đó chỉ là cách ông ta tự giải thoát mình khỏi trách nhiệm của một người cha. Việc nhận điện thoại của đứa con trai duy nhất ông ta còn không làm chứ đừng nói đến việc thăm hỏi. Thật buồn cười khi mà con người ta cứ phải lờ đi mọi chuyện để tồn tại.

EeTeuk gần như chóng mặt vì tức giận. Mười đầu ngón tay bấm chặt vào lòng bàn tay. Không còn nhìn rõ được đường đi, anh loạng choạng tiến đến chỗ ngồi bên cạnh KangIn và HeeChul. Tất cả những đứa đứng cạnh đó đều dạt ra xa. Cảm thấy khinh bỉ thái độ của bọn chúng, anh nhếch mép cười, thật xui xẻo cho đứa nào đụng tới anh lúc này. Chỉ mới nghĩ được đến đó, toàn người anh đã bị một thứ nước bầy nhầy nóng hổi đổ ập lên.

“Tôi xin lỗi, anh không sao chứ?” Thằng nhóc hỏi với vẻ lo lắng, nó lôi cái khăn tay từ trong túi áo ra và cố lau sạch mấy thứ đồ ăn dính trên người EeTeuk.

Anh biết nó, một trong những học viên ưu tú của kì tuyển sinh. Nó còn ngồi cạnh anh trong lớp học văn hóa và tập chung nhóm với Hero. Phải rồi, nó là cái đứa lúc nào cũng cười hiền từ. Đạo đức giả.

EeTeuk dộng mạnh tay xuống bàn và túm lấy cổ áo thằng nhóc nhấc lên. Vẻ khổ sở và sợ hãi của nó khiến EeTeuk càng thêm tức giận. “Sao bạn không cười đi, cười như cái kiểu mà bạn vẫn thường làm ấy?” Anh rít từng tiếng. Đứa nam sinh đi cùng thằng nhóc quăng khay đồ ăn xuống sàn và xông lại. “Được lắm, tao sẽ xử cả hai đứa bạn!” Anh cười đẩy mạnh thằng nhóc và lồng lên như một con mãnh thú bị thương.

Khung cảnh hỗn loạn, lũ học sinh chạy vội ra khỏi phòng. KangIn và KiBum đang cố ngăn EeTeuk còn Hero và HeeChul cản đứa học sinh lớn gan kia. Thằng nhóc nằm dưới sàn, ôm chặt cánh tay bị trật khi bị EeTeuk đẩy ngã. Giám thị Kim, giám thị Lee, có cả giám thị Shin cùng với lũ học sinh ban nãy chạy vào. Mọi chuyện nhanh chóng được giải quyết. Họ giữ chắc EeTeuk và lôi anh tới phòng hiệu trưởng.


-----

“Tôi biết em chỉ nóng nảy nhất thời. Lần này tôi bỏ qua, nhưng em phải nhớ em là bộ mặt của nhà họ Park. Park Jung Su, em đừng để cha em phải xấu hổ vì mấy chuyện vặt vãnh này!”

Bộ mặt của nhà họ Park.

Tôi phỉ nhổ vào nó.

-----


“Thật là hay vì cậu không bị gì.” HeeChul vui vẻ đập vai EeTeuk khi anh vừa ra khỏi phòng hiệu trưởng, “Thằng nhóc đó và cái thằng ngu kia bị phạt dọn đống đổ nát hoành tráng của cậu trong nhà ăn. Tụi nó còn bị phạt dọn nhà vệ sinh nữa. Sao mà tôi muốn thấy cái mặt căm tức và khổ sở của tụi nó quá!”
“Em nghĩ là hyung cần rửa mặt cho tỉnh táo lại.” Hero đề nghị, “Kangin và KiBum không có ở đây. Chúng ta chơi trò HeeChul hyung vừa đề nghị đi. Đi nào!” Thằng bé tóc bạch kim cười và lôi anh đi không cần chờ sự đồng ý của anh.


Trái với dự đoán của HeeChul, không có hai đứa đó ở đây, cũng không có vẻ mặt căm tức và khổ sở nào. Sợ hãi và kinh ngạc thì đúng hơn, nếu muốn dùng một từ để tả bộ mặt của thằng nhóc đứng trước mặt họ.

“Mày nghĩ bạn đang làm gì thế hả nhóc?” – HeeChul tán mạnh vào đầu thằng nhóc và giật cái gameboy trên tay nó – “Đây là đồ cấm đó!”

Nó yên lặng.

“Sao? bạn sợ quá câm rồi hả?”

EeTeuk đẩy mạnh thằng nhóc. Sàn nhà ướt và nó trượt chân… Anh nghe tiếng mình cười khinh bỉ.
Cái gameboy bị Hero dùng cây lau nhà đập nát bấy.Trước khi bỏ đi, HeeChul còn vui vẻ tặng cho thằng nhóc đang nằm dưới sàn một cú đá vào bụng.

CẠCH!

~*~




CẠCH!

Tiếng động mạnh làm EeTeuk giật mình tỉnh giấc. Phải rồi, mình đang ở phòng y tế. Anh nhận ra người đang loay hoay nhặt lại mớ đồ lỉnh kỉnh với cái khay đựng.

- KangIn ah!
- Hyung dậy rồi hả? Tại em phải không? Xin lỗi hyung!
- Em làm gì ở đây?
- Em đi tìm hyung, thấy hyung đang ngủ nên không dám gọi. Mọi người đang chờ hyung.


EeTeuk nhìn đồng hồ, đã quá trưa. Anh đã thiếp đi lâu hơn dự định và lỡ cái hẹn với Hero. KangIn đỡ anh ngồi dậy và gấp gọn tấm chăn mỏng. Giường bên trống không. Đúng là anh đã ngủ quá lâu rồi.

- Mình đi thôi hyung!
- Ừ!

-------------------------------------------------
ps: ai coi nhớ cm nhé
ta sẽ post những chap tiếp theo nếu có 3 cm
à...các bạn cứ đọc từ từ rùi đoán thủ phạm nhé!!!
:X
Fuziwa
Fuziwa
Chém bão cấp 5
Chém bão cấp 5

Giới tính : Nữ
Số lần chém gió : 109
Năm khóc năm cười : 03/11/1993

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết